Rùa đen rụt cổ
Vương Bát Đản là một từ lóng âm Hán Việt thường gặp trong các truyện cổ đại của Trung Quốc. Đây không phải là tên riêng của một người họ Vương nào cả mà là từ chơi chữ từ "Vương Bát" có nghĩa là đồ con rùa, con rùa rụt cổ. Vương Bát Đản có nghĩa là Đồ Con Rùa Rụt Cổ. Ý chỉ một người nhát chết, không dám đương đầu với khó khăn, thích trốn tránh.
Vương bát đản chữ Hán là 王八蛋
Chữ tượng hình của từ Vương + Bát + Đản ghép lại rất giống hình một con rùa rụt cổ.
Chữ đản giống như là cái mai con rùa.
Tóm lại đây là cách để người Trung Quốc dùng gọi một kẻ hèn nhát nào đó.
Bảo Long
Nguồn:
https://chiase.org/threads/vuong-bat-dan-la-gi.1225/
https://chiase.org/threads/vuong-bat-dan-la-gi.1225/
*
Ghi chú:
Ở Trung Quốc có nhiều cách giải thích về "Vương Bát Đản 王八蛋" trong đó cách giải thích mà tôi thích là do phát âm đọc trại ra từ chữ nguyên thủy là "Vong Bát Đức 忘八德", có cách giải thích khác là những lời chửi rủa, chê bai... mà các bạn thường nghe trong các phim tập Hồng Kông hoặc truyện kiếm hiệp (Cổ Long thường cho nhân vật của mình nói từ ngữ này).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét