Nhà thơ Tịnh Bình
PHÍA LƯNG CHỪNG KHOẢNG LẶNGSao chiều không ngoảnh lại?Sau lưng tối rơi đầyLòng chợt như cửa khépHoa độc bình đang phai...Người ngồi trong đêm tốiTrống rỗng những vui buồnĐèn trăng ai quên thắpNhấp nháy gì sao khuya?Trôi dòng dòng ký tựBầy chữ đợi thành thơPhía lưng chừng khoảng lặngKhắc khoải cùng đêm mơMơ hồ sương khói cũVịn câu thơ tỏ bàyMãi chiều không ngoảnh lạiMặc bóng ngày tàn phai...TỊNH BÌNH(Tây Ninh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét