ĐẮNG CHÉN HỒ TRƯỜ̀NGLũng chiều mắt đỏ tà dươngMuôn trùng đồng vọng vô thường gió layLưu vong rót nỗi sầu dàiRót về xa đó phương đoài mù sươngRót tràn dâu bể đoạn trườngRót than li cách sâm thương nghìn trùngRót đơn côi, rót mông lungRót đau thất chí não nùng thu nayAi người tri kỷ cùng tôi?Ngâm câu thơ cổ đắng môi Hồ trường"Hồ trường! Hồ trường! Hồ trường!Chí chưa thành, danh chưa đạtTrai trẻ bao lăm mà đầu bạcTrăm năm thân thế bóng tà dương""Vỗ gươm mà hát, nghiêng bầu mà hỏiHồ trường! Hồ trường! Hồ trường!Trời đất mang mang, ai người tri kỷLại đây cùng ta cạn một hồ trường" [*]Lưu vong cay đắng hồ trườngRót về xa đó quê hương vời vờiCố nhân còn nhớ tình tôi?Người trăm năm cũ một đời buồn tênhCách gì quên được mà quên?Tang thương ngày đó Hồ trường cùng ngâmChiều nay lữ khách đắng lòngNhớ câu thơ cổ rượu căm căm sầu!Nguyên Lạc..........[*] Lời thơ Hồ trường - Nguyễn Bá Trác
Thứ Ba, 16 tháng 11, 2021
ĐẮNG CHÉN HỒ TRƯỜ̀NG – Thơ Nguyên Lạc
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét