DIỆU NGÔN
Người ướp tình thơm trong ngực biếcĐêm trầm hương quyện cả cơn mơTa sẽ vì em mà nhã nhạcTa sẽ vì em mà thiên thaiĐêm rất tinh tuyền đêm ngát hươngNày em nhẹ mở cửa thiên đườngCho đêm mộng vỡ nghìn cơn khátCho tình đau tê từng đốt xươngÔi giọt lệ ngời thơm hương mậtEm rót cho đầy một giấc mơTrăng xưa đã vỡ từ muôn kiếpChợt ngất ngây rằm một đóa thơXin ướp tình xanh trong ngực biếcTa sẽ vì em mà nhã caTa sẽ vì em mà Thánh nhạcTình sẽ vì em mà nở hoa.
ĐỊNH MỆNHTôi sấp ngửa đời tôi những lá bài định mệnhNhư cuộc tình tôi sấp ngửa giữa tai ươngEm như mây như sương như nỗi buồn tôi chập chùng ẩn hiệnNhư mùa thu tôi vàng úa mộng hoang đườngTôi sấp ngửa đời tôi em sấp ngửa nỗi buồnCon xúc xắc tung trăm lần vẫn rơi về hệ lụyEm sấp ngửa tình tôi đồng xu cứ xoay hoài trên mặt đời lửa cháyTôi xoay tròn lảo đảo cuộc trăm nămNgọn gió oan khiên thổi suốt cuộc thăng trầmTôi úa lá rơi buồn trên mặt đấtCuộc người kiếm tìm ngàn năm những cái còn cái mấtNhát dao đời trăm vết chém dọc ngangTôi sấp ngửa đời tôi như tên lãng du phung phí những đam mê giữa giông bão điêu tànEm sấp ngửa cuộc tình tôi cứ đổ về quên lãngRơi mặt nào giữa hai màu tối sángRơi mặt nào cũng tay trắng về khôngRơi mặt nào cũng thiên cổ phù vânDấu định mệnh in hằn trên lá bài sấp ngửa.ĐỊNH MỆNH THI SỸ (*)(Thơ cho Cõi Lặng Im)Này ngươiThi sỹ của mọi thời đạiThi sỹ của những thi sỹHãy nhận lấy vinh quang đời ngươiLà nỗi khổ đau của nhân loạiHãy nhận lấy hào quang đời ngươiLà niềm thống hối đã Thánh hóa bằng phép rửa nhiệm mầuHãy nhận lấy ân huệ đời ngươiLà những ly tan vỡ nát trong trái tim chuộc tộiHỡi thi sỹ vĩ đại của thiên thu vĩ đạiCon đường hủy diệt đang chờ đợi ngươiSau bữa tiệc mừng phục sinhThơ ngươi sẽ ép thành rượu nhoTưới lên những đóa hoa hồngTrên cánh đồng Sự SốngMỗi nụ hoa là một nỗi khổ đauVề một điều ướcMỗi nụ hoa là một vì saoTrong bầu trời Sự ThậtNày ngươiThi sỹ của Quê Hương Lưu ĐàyThi sỹ của Ngục Tù Nô LệCủa một chủng tộc đánh mất cội nguồnCủa ảo tưởng về một vỹ nhânCủa những lừa bịp nhân danh công lýNhân danh tự do và bánh mìHãy nhận lấy vòng hoa cuối cùngVòng hoa tangVòng hoa tang cho một Tổ Quốc bị bức tửHơn hai trăm nămNhư một Israel khác.Lê Văn Trung(*) Chữ của Kahlil Gibran
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét