Nhà thơ Tịnh Bình
NHẶT KHÚC RU HỜICúi nhặt mùa ấu thơ bên cánh võngHoài niệm ùa về một thuở nắng mưaCơn gió khẽ đong đưa chùm cổ tíchVọng tiếng gà xao xác gáy vào trưaDòng sông cũ bao mùa trôi thầm lặngCánh bèo xưa tím đến mênh mangNhững hoàng hôn chìm dần vào năm thángLạc đâu rồi con diều giấy bay hoangTa về nhặt khúc ru hời ngọt lịmGió mùa thu xao xuyến dưới trăng mờChú dế nhỏ khàn lời trong cỏ sớmHạt sương tròn ngỡ mắt biếc ngây thơBước chân khẽ lối mòn xưa trở lạiNồng nàn thương hương khói bếp quê nghèoTrên mái ngói ríu ran bầy sẻ cũGọi ta về miền thơ ấu trong veo...MÙA GẶTThóc chín theo nắng lên bờNgẩn ngơ hồn rạ chơ vơ nằm đồngHéo lòng rơm cũng khô congBén duyên hóa ngọn khói đồng chiều nayGửi gì theo gió bay baySân phơi thóc lặng mắt cay hoen nhòaChân phương hạt lúa quê taTrắng trong lòng thóc hóa ra cơm vàng...TỊNH BÌNH(Tây Ninh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét