La Thụy, một đồng môn không quen nhưng biết, do đọc bài của anh trên facebook.
Nhận được tập tạp luận Chữ Nghĩa Văn Chương của anh khi đang ngồi café, mấy bạn cứ chuyện trò, còn tôi thì tranh thủ đọc, lướt vội.
Sách do Hội Nhà Văn xuất bản, trình bày không hoa hoè, giản đơn nhưng đẹp.
Đọc Tạp Luận của La Thụy, ngoài việc thưởng ngoạn, ta còn biết thêm được kiến thức về Chữ Nghĩa, và về giá trị thẫm mỹ văn chương kim cổ Đông Tây như tiêu đề của tập sách đã nêu. Trong đó, bài “Lẽ Vô Thường Trong Thơ” là một tiêu biểu.
Lẽ Vô Thường thường được thấy trong Pháp Phật nhưng điều thú vị là ta còn thấy khái niệm này trong tư tưởng Đạo Giáo của Trang Tử. Khi vợ chết Trang Tử không khóc mà chỉ cười, rồi hát khúc Cổ Bồn Ca bởi ông cho rằng nàng “chẳng qua là tạp chất trong hư không biến ra mà có Khí, khí biến ra mà có Hình, hình biến ra mà có Sinh, rồi lại biến ra nữa mà có Tử. Khí Hình Sinh Tử có khác nào bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông vận hành.” (trang 1)
Không những Đạo Giáo, mà trong kinh Cựu Ước khái niệm Sắc Không của Lẽ Vô Thường cũng được nhắc tới nhiều lần “Hư không của sự hư không, hư không của sự hư không, thảy đều hư không…” (trang 8 )
Khái niệm tương đồng về lẽ vô thường của vạn vật giữa Đạo Giáo, Thiên Chúa Giáo và Phật Giáo được tác giả chỉ ra trong bài viết thật thú vị, làm cũng cố thêm luận thuyết Thân Vô Sở Trụ nằm trong giáo Pháp của nhà Phật mà ta thường biết đến xưa nay.
Đề tài bài viết trong tạp luận của La Thụy khá phong phú, nên có bài để thưởng ngoạn có bài để khám phá, làm giàu thêm vốn tri thức, càng đọc càng tò mò xen lẫn thú vị như là: Âm Hán Việt-Tên Những Quốc Gia, Mùa Thu của Apollinaire, Vì Sao Gọi Là Mưa Ngâu… kể cả đề tài về ngữ pháp: Trau Giồi hay Trau Dồi…
Ẩn chứa trong những trang viết ta thấy một La Thụy là nhà văn, nhà biên khảo bởi ông thông thạo cả chữ Hán Nôm lẫn tiếng Pháp. Người viết coi tâm hồn ông như là giao điểm giữa chữ nghĩa và văn chương, mang bóng dáng của một nhà biên khảo có hồn nghệ sỹ.
Cuối cùng, như đã nói, La Thụy là người đồng môn, tôi chỉ biết chứ không quen anh.
Nhưng khi đọc hết tập tạp bút anh tặng tôi, do sự đồng cảm, người viết dường như đã quen anh từ lâu. Nên từ nay, xin phép được nói lại, anh không phải chỉ là người tôi biết, mà anh là người tôi quen biết.
Cứ thế anh La Thụy nhé. Và cám ơn anh đã tặng sách, về Đà Nẵng đừng quên Alo Café đó ! Trương Công Hải
Ẩn chứa trong những trang viết ta thấy một La Thụy là nhà văn, nhà biên khảo bởi ông thông thạo cả chữ Hán Nôm lẫn tiếng Pháp. Người viết coi tâm hồn ông như là giao điểm giữa chữ nghĩa và văn chương, mang bóng dáng của một nhà biên khảo có hồn nghệ sỹ.
Cuối cùng, như đã nói, La Thụy là người đồng môn, tôi chỉ biết chứ không quen anh.
Nhưng khi đọc hết tập tạp bút anh tặng tôi, do sự đồng cảm, người viết dường như đã quen anh từ lâu. Nên từ nay, xin phép được nói lại, anh không phải chỉ là người tôi biết, mà anh là người tôi quen biết.
Cứ thế anh La Thụy nhé. Và cám ơn anh đã tặng sách, về Đà Nẵng đừng quên Alo Café đó ! Trương Công Hải
7/2025

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét