Một người con gái đi ngang ngõ... Áo tím vờn hay cơn
gió bay?Áo tím vờn hay trời rải nắng?Hay mình bất chợt nhớ thương ai? Không lẽ mình đang còn trẻ lắm, đang còn như thuở mới
hai mươi... trèo lên cây bưởi nhìn hoa bưởi, bước xuống ruộng cà hái đóa môi... Tất cả chỉ là giây phút tưởng mây ngàn gió núi chở
hương Thu, hoa cau thương nhớ vườn cau Ngoại tim tím hoàng hôn gió phớt lau... Không có câu thơ nào nhớ Nước, mây trên trời tan tan
bay bay... Mây bay có thể ra ngoài biển.Cuối phố đâu còn thấy nữa ai! Hoàng hôn thật rồi.Nắng thật vàng.Có khi mình nhớ một
cành lan?Có khi lòng chẳng gì cho nhớ...
Áo tím ai thôi, chẳng phải nàng! Ồ lạ có khi thơ bất chợt, chép thành bài thấy sao bâng
khuâng.Bây giờ còn Ngoại thương không hết,
nước mắt nằm đâu hỡi Cố Hương? * Năm mươi năm bay tà áo tím.Năm mươi năm bay mái tóc thề.Ước nhỉ nhớ thương mà hóa tượng, trường xưa lớp
cũ gió lê thê... Trần Vấn Lệ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét