KHI GẶP MỘT BÀI THƠ HAYKhi mình gặp được bài thơ Hay, không nói thì vơi hết cả ngày!Ai đó, cho tôi tình trọn vẹn, gặp bài thơ Đẹp thật Duyên may..."Em ngồi hóa đá thành thơ,trả anh ngày tháng anh chờ lúc yêu.Em ngồi hóa đá thành chiều,trả anh cái nụ hôn liều ngày xưa.Em ngồi hóa đá thành mưa,trả anh cái phút anh đưa qua cầu.Xa nào... anh có hay đâuĐá từ lúc ấy... bắt đầu hóa em!" (*)Bài thơ, không thể nào thêm,đọc nghe rất nhẹ, thổi mềm như mây,mà đành người đó, ta đây,ngó sương lá rụng, nhìn cây, cây vàng...nhắm hai con mắt, mơ màngBài Thơ thật Đẹp hình Nàng trong tranh!Rồi... nguyên vẹn đấy bài thơ Đẹp.Đã đẹp còn Hay đến lạ lùng.Có thể Tình Yêu trong trí tưởngNgàn năm duy nhất vẫn Non Sông!Cho anh quỳ xuống hôn đầu gối,hôn cả bàn chân ngón Út nha!Trần Vấn Lệ
(*) Tác giả Thu Nguyệt, thấy trong cuốn Thơ Tình Việt Nam Hiện Đại, nxb Đồng Nai 1997.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét