CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2025

PHAN THIẾT BÂY GIỜ TƯ LỰ NGƯỜI TA GỌI NÓ LÂM ĐỒNG – Thơ Trần Vấn Lệ


  
Hôm nay.  Mười giờ.  Có nắng.
Trời bắt đầu khác rồi chăng?
Buổi trưa nắng, nắng rất trong.
Xế chiều, nắng vàng, tai tái...
 
Mùa Thu hết từ năm ngoái,
năm nay... tháng Tám, lại về?
Nửa tháng, đã mấy lần khuya?
Nửa năm mưa còn lác đác?
 
Thơ tôi từng ngày nhàn nhạt.
Nguyễn Du dùng chữ "Lợt" mà! (*)
Ông người Hà Tĩnh, chữ Hoa...
chắc đọc Bông như Phan Thiết?
 
Có lẽ khi người ta mệt,
trong đầu lởn vởn gì đâu!
Có lẽ tôi đang Cà Mau,
... cũng có lẽ Gò Dầu Hạ?
 
Tôi yêu Nước Non mình quá
có lẽ vì nó rất thơm?
Tôi viết hai chữ Quê Hương,
nhớ nhớ mùi thơm của lúa...
 
Cũng nhớ áo ai tấm lụa
gió bay tha thướt cánh đồng...
Phan Thiết có mùa hoa vông
đỏ như màu môi con gái...
 
Năm mươi năm chưa về lại
nhớ Trời ơi sông Cà Ty!
Sông nào cũng chỉ chảy đi
sao cứ như đầy yêu quý?
 
Tiếng con quạ chiều khổ lụy
người ta nói quạ kêu sương...
Cái cầu...Vườn Bông nghiêng nghiêng
nắng xiêu nhẹ nhàng cái bóng!
 
Tôi không tô màu ảo vọng
câu thơ sáu chữ vẫn buồn!
Tôi nhớ Nguyễn Du, muốn hôn:
Hai Chữ Đoạn Trường... là đủ? (**)
 
Quạ ơi sao mi không hú
tiếng còi xe lửa ngày xưa?
Tôi nhớ Bình Lâm rẫy dưa
dấu giày đinh tôi chắc lợt...
 
Bài thơ sáu chữ như ớt
ngậm ngùi chút chút cũng cay...
Tôi sinh ra không tương lai!
Tôi chết không về quá khứ...
 
Phan Thiết bây gìờ tư lự
người-ta-gọi-nó-Lâm-Đồng...
 
                          Trần Vấn Lệ

(*) Thơ Nguyễn Du: "Quê người cỏ lợt màu sương,
     Đường xa thêm một bước đường một đau!"

(**) Nguyễn Du không hề viết Truyện Kiều,
     ông là tác giả cuốn Đoạn Trường Tân Thanh.
     Xưa nay chỉ một người đặt nhan đề sách mình là "Làm Đĩ",
     là Vũ Trọng Phụng!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét