Đêm nào cũng thuốc ngủ, tôi ngủ không nằm mơ, sáng thức dậy làm thơ cho em bình minh, đó!
Buổi sáng thường không gió nên thơ không bay đi. Chỉ có hoa dậy thì nở như em bên Ngoại...
Cây cau sắp ra trái, hoa hương thơm như em. Trái bưởi tôi nâng lên thấy môi mình có dấu...
Tôi giống con bướm đậu trên trái tim em sao?
Good morning, anh chào: Em vui ngày mới nhé!
*
Thơ tôi vẫn thường lệ nói với em thầm thì. Thơ tôi hương bay đi tóc em thề bên suối...
Em, đôi chân đang duỗi, gót chân em hoa hồng. Dĩ nhiên là suối trong! Anh yêu em biết mấy!
Nói như là hồi ấy thấy em đi trong vườn... Nói rất là dễ thương! Câu thơ này làm chứng...
Trần Vấn Lệ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét