CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2024

CALIFORNIA MÙA HÈ RỰC RỠ - Thơ Trần Vấn Lệ


  


CALIFORNIA MÙA HÈ RỰC RỠ
 
Nắng tiếp tiếp, thêm một ngày nắng nữa!
California rực rỡ.  Mùa Hè.
Ở đây không tiếng ve.
Trời điểm trang mùa Hè đẹp quá...
 
Những người con gái tóc thề buông thả,
áo ngắn tay bày biện hết màu da,
trắng như ngà...Mắt trong như ngọc!
Tôi chấm dấu than.  Nghĩ về Tổ Quốc.
 
Tôi nhớ Phạm Thái.  Định nghĩa cái mênh mông:
"Hỡi ơi trời đất vô cùng rộng,
gom lại không đầy đôi mắt em!"
Có thể tôi cũng không quên Nguyễn Bính, Nguyên Sa...
 
Nguyên Sa có lòng vị tha:
"Bởi vì đời không có nữa giai nhân,
nên anh gọi tên em là Nhan Sắc!".
Tổ Quốc!  Mỗi người chỉ có Một!
 
Nguyễn Bính từng thở dài:
"Hỡi ơi trời đất vô cùng rộng,
ta biết tìm đâu Một Mái Nhà?".
Nguyễn Bính chết tại một khu vườn khi đứng chờ bữa ăn...
 
Kìa những con bồ câu đang nhặt nắng!
Cali đang mùa Hè.
Tôi nâng ly cà phê.
Tôi hớp từng hớp nắng!
 
Tôi nặng lòng nhớ Đà Lạt quá đi thôi...
Ba mươi mốt năm trời tôi ở đó,
Ba mươi lăm năm nay tôi làm dân tứ xứ.
Sáu năm tù Cải Tạo biết bao nhiêu Thiên Thu!
 
Chỉ mới bốn ngày trời thôi âm u,
tôi uống nắng California nghe đắng đắng...
Thêm chút muối vào ly cho mặn mặn.
Tôi yêu một truyện Tình trong cuốn Love Story!
 
Hoàng Trúc Ly có hai câu thơ ngộ ngộ:
"Sáng nay con gái đâu nhiều quá,
Những cánh tay tròn như cánh chim...".
Họa Sĩ Hồ Thành Đức ngước mặt lên: "Nó là bạn của mình!".
 
Hai con mắt anh mông mênh,
chắc anh nhớ chị Bé Ký?
Bé Ký đã mất rồi...còn Sài Gòn tỉ mỉ
từng đường mây chị vẽ lại Quê Hương!
 
Sáng nay nắng như nắng Sài Gòn,
Tôi chép bài thơ này gửi về Đà Lạt,
thay cho tấm thiếp:
"Anh Yêu Em Nước Mắt Mồ Hôi".
 
Rồng bay phượng múa đầy trời
không bằng em xỏa tóc phơi hiên nhà...
 
                                        Trần Vấn Lệ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét