MNgày xưa cứ nghĩ trăng là nguyệtĐâu có ai ngờ nguyệt nhớ trăng!Cũng nghĩ em hoài cô bé bỏngAi ngờ em đã một Giai Nhân!Em à, có lẽ Tiên muôn thuởlà những nàng Thơ rất diễm kiều?Ai biểu tự dưng em cái bóngcòn hình là tượng một Tình Yêu!Em nửa phần Tiên nửa dáng ngườilà cành Thu có điểm hoa tươilà mùa Xuân giữa ngày Đông rétánh lửa ba sinh một nụ cười...Anh muốn hôn em từ ngón úttừ bàn chân từ bước chân sen...từ hương hoa ấy trầm hương tỏangát bốn phương mà chỉ một M!Trần Vấn Lệ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét