Nhà thơ Tịnh Bình
SÂN NGOÀI...Gió lay hoa sứ giật mìnhSân ngoài rơi xuống lời kinh nhiệm mầuTrăng treo cổ tự mái đầuSân ngoài thoáng bóng áo nâu nhẹ nhàngAo thu sen nở sen tànSân ngoài sót chút mơ màng nhụy hươngCõi hồn buồn giận ghét thươngSân ngoài mắt lá đẫm sương khi nàoChợ đời mặc cả trần laoSân ngoài chú tiểu làu làu chân kinhLoay hoay trong cõi tử sinhSân ngoài viên sỏi im thinh nụ cườiGió lay hoa sứ cứ rơiSân ngoài bóng nguyệt tỏa ngời tự thân...TỊNH BÌNH(Tây Ninh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét