Sắn Khoai 1 - 21.Về Quê tìm lại nụ cườiỦ trong than ấm… những lời sắn khoaiDòng sông xưa vẫn chảy hoàiLòng người viễn xứ nguôi ngoai nỗi buồn…Ngủ đi, chớp biển mưa nguồnNgủ đi, hỡi những giọt buồn, buồn tênhNgủ đi, nỗi nhớ mông mênhNgủ đi, hết những chông chênh cuộc đời…Về Quê tìm chốn thảnh thơiRưng rưng nhớ lại một thời lãng quênKhói lam chiều nhẹ bay lênĐàn trâu khua mõ, tím nền trời cao“Bướm vàng đậu nhánh…” ca daoĐồng vàng lúa chín, xôn xao câu hòNgười Quê nhẹ gánh âu loBỗng nghe câu hát: “… Con cò bay la…”Quê người phố thị xa hoaQuê tôi vẫn vậy, vẫn là… “Nhà Quê…”Mùi hương lúa mới đê mêChim cu, chim sáo bay về vui chơi…2.Ngày mai, đi giữa cuộc đờiVẫn còn nguyên vẹn khoảng trời… “Quê Xưa…”Vẫn dòng sông, sóng đong đưaThương con cu gáy, giữa trưa gọi mờiĐêm nay, ngồi ở bên đờiNước mây, trăng gió cùng tôi héo giàGõ bầu, hát: “Túy - Cuồng - Ca…”Gửi Quê, gửi cả bao la đất trờiCòn thương cái giậu mồng tơiRưng rưng cái mất, chơi vơi cái cònHạc Vàng bay mất lên nonNgười còn xuôi ngược, vẫn còn long đong…Mẹ già trăm nhớ, ngàn mongChiều ngồi tựa cửa, ngóng trông con vềBóng già thấp thoáng ven đêMẹ còn quảy gánh đi về liêu xiêu…Ngày qua… tuổi Mẹ xế chiềuLòng con xa xứ nhớ nhiều: “Mẹ ơi…”“À ơi…” câu hát: “À ơi…”Mẹ không còn nữa… Con thời tuổi cao !…Lê Kim ThượngNha Trang, tháng 09. 2023
Thứ Năm, 14 tháng 9, 2023
SẮN KHOAI – Thơ Lê Kim Thượng
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét