GÁNH HÀNG RONG
Oằn vai khuya sớm bán hàng rong
Cất tiếng rao đêm thật não lòng
Cũng bởi thân nghèo nên vất vả
Vì chưng vận khó phải long đong
Đường xa mưa nắng đâu ngần ngại
Mẹ yếu con thơ mãi gánh gồng
Lặng lẽ bao ngày ai có hiểu
Thương tình kiếp sống khổ này không !?!
Nhã My
HỌA:
GÁNH HÀNG RONG
Khuya sớm gánh hàng đi rểu rong,
Tiếng rao đứt quảng xót xa lòng.
Đầu đường dãi nắng tìm người bán,
Cuối phố dầm mưa kiếm gạo đong.
Vất vả kiếp người đành phải chịu,
Lầm than cam phận gánh cùng gồng.
Cuộc đời vốn dĩ nhiều cay đắng,
Kiếp sống dân nghèo có khổ không !?!
Đỗ Chiêu Đức
22/08/2020
XE HÀNG RONG
Yêu đời bằng nghệ đẩy xe rong
Kẻ vẫy người mong nhẹ cả lòng
Vàng đỏ hoa cành vừa buộc bó
Trắng đen gạo đỗ thuận cân đong
Leng keng tạp hóa ưa thì chọn
Ngan ngát hành rau tiện khỏi gồng
Đẹp phố vui đường mùa chống dịch
Ơi này Cô Vít chịu thua không !
Trần Như Tùng
GÁNH HOA ĐỜI…
Vất vả âm thầm, nghiệp bán rong
Sớm mờ, khuya khoắt: ới… mua không?
Nhọc nhằn, khắp phố chân đều bước
Tần tảo, quanh đời gạo bữa… đong
Cam nhận phận nghèo, luôn dạ nhẫn
Cảm thương sức liễu nặng vai gồng
Nuôi con chí lớn, ngày mai…vọng
Hạnh phúc, con ơi, mẹ thỏa… lòng.
Cao Bồi Già
24-08-2020
BÁN HÀNG RONG
Thuở nhỏ nhớ hoài gánh bán rong
Sáng trưa chiều tối chẳng ngồi không
Bắp, xôi, khoai, chuối vui trong dạ
Kẹo kéo, kem cây thỏa mãn lòng
Nắng bỏng, mưa dầm đều có mặt
Tinh sương, chạng vạng sẵn vai gồng
Từng đồng tiền lẻ thu gom lại
Lít gạo lon dầu mẹ đếm đong
Minh Thúy
8/24/20
VẤT VẢ MƯU SINH
Nặng trĩu gánh hàng đi bán rong
Cuộc đời vất vả đến nao lòng
Nhừ chân khắp nẻo, vai ê ẩm
Kiệt sức cả ngày, tay đếm đong
Nheo nhóc con thơ mờ mắt ngóng
Đớn đau chồng bệnh cắn răng gồng
Lệnh ban hè phố ngưng cho bán
Còn có đường nào sống nữa không ?
Sông Thu
24/08/2020
LỜI NGƯỜI HÁT RONG
Bậu bỏ... ta thành tên hát rong
Nuôi đàn con dại, xót xa lòng
Lời ca áo não... niềm đau bán
Tiếng nhạc u hoài... nỗi hận đong
Phố chợ mưa dầm... đôi bữa đói
Trời đêm gió lạnh... một thân gồng
Oái ăm con tạo trêu đùa mãi
Tuổi trẻ qua dần... ai hiểu không?
Thy Lệ Trang
KIẾP BÁN RONG
Vỉa hè buôn bán mãi đi rong
Cơm áo sớm khuya trĩu nặng lòng
Còm cõi thân già lê bước gánh
Liêu xiêu dáng nhỏ cúi lưng gồng
Tương lai vụn vỡ thầm khâu vá
Dĩ vãng tan tành lặng đếm đong
Lủi thủi bên lề phơi bóng chiếc
Chốn đời mòn mỏi có như không…
Lý Đức Quỳnh
24/8/2020
THẦM
HỎI
Năn nỉ yêu cầu khách ruổi
rong
Nào ai đáp lại quả đau
lòng!
Cuộc đời thiếu thốn hoài
bươn chải
Gia cảnh thanh bần mãi đếm
đong
Những lúc hàng dư sầu tủi
đọng
Nhiều hôm gánh nặng xót
xa gồng
Đêm tàn nén lệ hay thầm hỏi
Chẳng biết mai nầy nghiệp
chuyển không?
Như Thu
08/24/2020
BÁN
HÀNG RONG
Nhớ mẹ từng ngày dạo bán
rong
Nuôi con vất vả nén đau lòng
Lo cơm lắm buổi đà mua nợ
Chạy gạo bao lần đã góp
đong
Dãi nắng đường cùng dai sức
chịu
Dầm mưa ngõ hẻm dẻo thân
gồng
Chồng đi “cải tạo” sâu rừng
núi
Cuộc sống đương đầu nghĩ
tủi không
Minh Thúy Thành Nội
RỒI
SẼ VUI HOÀ
Xích thố buồn tênh bước
ruổi rong
Một lần ngã ngựa khiến
xiêu lòng
Nay nghe thục nữ sầu mưa
cạn
Chợt nghĩ ai người nhặt nắng
đong
Hãy cố thêm vài năm tháng
gánh
Thử xem chút nữa phút
giây gồng
May ra thế sự đang vần
chuyển
Sẽ lại vui mừng đó, phải
không...
Cao Mỵ Nhân
Hawthorne,
24-8-2020
BÁN
HÀNG RONG
Thương xót cuộc đời dạo
bán rong
Thức khuya dậy sớm cũng
yên lòng
Hết thời lận đận cân hàng
đếm
Mạc vận lao đao mắt lệ
đong
Dãi nắng phong sương luôn
gánh nặng
Dầu mưa nước lũ ráng vai
gồng
Ai hay vất vả mưu sinh sống
Buôn thúng bán bưng có được
không !...
Mai Xuân Thanh
24/08/2020
THỜI
TRẺ DẠI
Thuở bé ta thường chạy giỡn
rong
Khiến cho cha mẹ chẳng
vui lòng
Nào lo học tập cần tâm gắng
Chả nghĩ đói nghèo phải gạo
đong
Mẹ dạy lòng ghi nhờ trí
gánh
Cha răng dạ khắc cậy thân
gồng
Bây giờ khôn lớn đà am hiểu
Nỡ để song thân khổ... xót không ?
Song Quang
BUÔN
THÚNG BÁN BƯNG
Góc phố, lề đường gánh
bán rong
Mưa dầm nắng rãi chả sờn
lòng
Lo con rách áo, è vai cố
Sợ mẹ vơi cơm,r áng sức gồng
Vốn liếng là bao, lời bạc
sẻn
Tiền nong có mấy, gạo lon
đong
Bữa no bữa đói oằn thân
xác
Nỗi khổ nào ai có thấu
không ?
Thanh Hòa
THƯƠNG
VỢ GÁNH HÀNG RONG
Đọc
xuôi :
Khoai sắn buôn sầu cảnh
bán rong,
Đắng cay đời nguỵ vợ đau
lòng.
Vai mòn sớm tối luôn
mang, gánh,
Thúng nặng ngày đêm mãi đếm,
đong.
Phai sắc rũ son hờn ruột
thắt,
Tủi duyên buồn dạ thảm
thân gồng !
Dài lâu cực khổ nuôi…
con, mẹ…
Ai cảm thương rầu, ai biết
không ?!
Đọc
ngược:
Không biết ai rầu, thương
cảm ai ?
Mẹ, con nuôi khổ cực lâu
dài.
Gồng thân thảm dạ buồn
duyên tủi,
Thắt ruột hờn son rũ sắc
phai !
Đong đếm mãi đêm ngày nặng
thúng,
Gánh mang luôn tối sớm
mòn vai !
Lòng đau vợ nguỵ đời cay
đắng…
Rong bán cảnh sầu buôn sắn
khoai !
Liêu Xuyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét