KHOẢNG TRỜI THÁNG BẢY
Ươn ướt niềm chi cuối hạ
Qua thời son trẻ phượng già
Giọt mưa loang mềm cánh gió
Khoảng trời tháng Bảy ngâu sa...
Miên man chùm mưa không tuổi
Gởi vào thương nhớ mênh mông
Đi tìm miền thơ ấu cũ
Bơ vơ thuyền giấy lạc dòng
Khoảng trời như nghèn nghẹn nắng
Thinh không vọng tiếng sấm rền
Ai níu vừng mây thấp xuống
Cánh chuồn cõng gió bay lên
Gọi ban mai về trú ngụ
Bên khung cửa sổ nhạt nhòa
Đơn côi hoa trong bình cũ
Còn ai giây phút chuyện trò...
Nao nao khoảng trời tháng Bảy
Bầy ve đi mất hút rồi
Sụt sùi lệ ngâu hờn tủi
Dỗ dành mưa nín khóc thôi...
CHẠM MIỀN NGÂU CŨ...
Chạm miền ngâu cũ mưa rơi
Vỡ òa khúc nhớ xanh lời cỏ non
Đàn chiều đôi giọt héo hon
Tìm hình dung cũ đã mòn mắt xưa
Phượng hồng thôi thắp hè trưa
Mùa ve bỏ lại cơn mưa ngang trời
Sân trường ghế đá chơi vơi
Hồn nhiên bướm trắng về nơi phương nào
Khoảng trời hạ cũ chênh chao
Nghiêng cơn mưa vội ướt màu nắng trưa
Dắt tôi về với mùa xưa
Giọt ngâu tháng Bảy tạnh chưa nỗi niềm...?
Tịnh Bình
(Tây Ninh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét