PHỐ CƯỜIChiếc áo chật, đứt chỉda thịt sề ra đườngbụm lại khi, nơi đótựa thú liếm vết thương.Đâu có còn là Phốnhố nhăng kiểu đười ươiquẹo vòng lên lộn xuốngméo mặt như trêu người.Cứ tưởng Thành, mặc trắnglấm láp quá dân cày...Lê Phước Sinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét