PHIÊN KHÚC MÙA ĐÔNG
Có mùa đông đi qua đi qua
Có tình yêu bay xa bay xa
Có con chim thật thà thôi hót
Trời chẳng xanh mây xám một màu vương...
Và em dường như dường như
Không còn tha thiết nữa... không còn...
Chẳng hiểu vì sao tất cả không còn!
Bây giờ, bây giờ và ngày mai
Em mang hư vô thả về trời
Lời xưa, lời xưa không còn thanh âm nữa
Đã im rồi... cung bậc của tình yêu!
Trần Mai Ngân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét