Nhà thơ Nguyên Lạc
CHUYỆN DÒNG SÔNG QUÊ TÔIQuê hương đoài đó chiều nghiêng bóngKhói sóng sầu vương mắt đoạn lòng
1. Chuyện Thứ Nhất
Quê mình có gì lạ không em?
Mai anh về thăm lại bến xưaAnh về lại dòng sông thương mếnHai bờ bần đom đóm rực saoAnh tìm lại dòng đời xa vắngSông lụa vàng xuồng thả mái xuôi dòngHò ơ ớ ơ ơĐâu đây cá đớp bông bầnNhặt thưa câu hò đối ơ ơ...Nhặt thưa câu hò đối... Bạn nỡ đành xa tôi!Hò ơ ớ ơ ơBạn ơi hãy nhớ quay vềTrời trong trăng tỏ... ớ ơ ơTrời trong trăng tỏ... lời thề chớ quên!... ơ ơ2. Chuyện Thứ Hai1.Ta sẽ về thăm lại dòng sôngCủa thời xuân mộng cũ!Em đứng đó môi cười hết nụMây sẽ rồi... gió cuốn bay điEm của tôi dáng nhỏ xuân thìDòng của đờiTrôi... trôi... trôi mãi!2.Ta có nên về thăm lại dòng sôngcủa thời hồn nhiên cũ?Mây đã bay... có bao giờ trở lại?Nước xuôi dòng... có quay lại bến xưa?3.Ta sẽ không về thăm lại dòng sôngcủa thời tan tác cũ!Em đứng đó bóng rầu dáng mỏngThuyền ra khơi...đâu hứa quay về!Người ra đi... rồi...chắc mãi không về!4.Ta sẽ không về thăm lại dòng sôngcủa thời hung bạo cũ!Xác em nổi trôi theo dòng bão lũĐược tin người… tim nhé cố an!Và đêm dài… đêm nhé hãy ngoan!Ai rồi cũng về miền miên viễn!5.Ta sẽ không về thăm lại dòng sôngcủa thời quá vãng!Quên đi nhé... quên điquên đi nhé!Đã xa rồi... quên nhé...Xa lắm xa!Nhớ làm gì?Thời gian sẽ phôi pha6.Đã biết thếNhưng cách nào quên hở?Khi đông về làm sao không trăn trở?Tuyết rơi đầy giá lạnh luồn tâmNhức nhối vết thương mưng mủ trong lòngChỉ tôi cách để quên đi nỗi nhớChỉ tôi cách để quên đi một thuở...Và dòng sông... chảy mãi trong hồnThiên thu. Nghìn trùng... Người ơi có biết không?!Nguyên Lạc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét