ĐÊM TRẮNG TUYẾTĐêm buốt giá nỗi niềm cố lýBông tuyết rơi trắng xóa não nùng!Chạm ký ức mùi hương ngày cũ?Cố nhân ơi xa cách nghìn trùng!Đêm trắng mắt rơi rơi lệ tuyết!Lệ khóc ai hay khóc riêng mình?Quên sao được thanh xuân mắt biếc?Hiến dâng tình men ngọt môi trinh!Đêm giá băng có người cô lữNghe trong tim nhức nhối một thờiThời để yêu một thời để nhớThời chia xa nát mộng đôi mươiThời khóc ngất quê hương tan vỡThời bể dâu tan tác muôn phươngĐêm đất khách ngoài song tuyết đổNgấn lệ đau gõ nhịp Hồ trường"Hồ trường, hồ trường,ta biết rót về đâu?Rót về Nam phươngtrời Nam mù mịt,có người quá chén như điên như cuồng" [*]Xứ đoài xa cách đại dươngSong ngoài trắng tuyết tang thương một trời!Còn gì đâu cố nhân ơi?Đành thôi, thôi nhé, kiếp đời lưu vong!Mắt đầy tuyết lệ căm cămRót sầu độc ẩm thống ngâm Hồ trườngNguyên Lạc..........[*] Lời thơ Hồ trường của Nguyễn Bá Trác
Thứ Ba, 23 tháng 1, 2024
ĐÊM TRẮNG TUYẾT – Thơ Nguyên Lạc
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét