CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2023

SAO TÌNH HƯ VÔ, CHIỀU THU XƯA – Thơ Nguyên Lạc


   \
                 Nhà thơ Nguyên Lạc


SAO TÌNH HƯ VÔ?
 
Nhớ không đêm ấy gió lùa?
Áo em hở vạt cho vừa nụ hôn
Và rồi từ đó trăm năm
Trong ta ngất mộng trăng rằm ngực em
 
Liêu trai mơ dáng em nằm
Đêm xanh huyễn mộng ôm nhầm hư không!
Vuột tay thân quế môi trầm
Còn gì đâu nữa mà mong túy quỳnh?
 
Moi tim xem thử riêng mình
Vẫn màu máu đỏ sao tình hư vô?
Đêm say huyễn mộng giấc hồ
Nguyệt rằm vẫn rạng bến bờ tử sinh
 
Thiên hương vẫn mãi bóng hình
Áo ai hở vạt dâng tình đêm nao
Ngực thơm môi ngọt hồng đào
Nghe như ngăn nhớ vỡ trào mùi hương
 
Thôi em lạc mất thiên đường
Nghìn xa cố quận miên trường mộng đau!

  
CHIỀU THU XƯA
 
Bao năm rồi em hỡi?
Chiều vườn thu lá rơi
Vai gầy thương tóc rối
E ấp nép bên người
Ngẩng khép mi dâng hiến
Ngọt ngào nụ hôn môi
Chim giật mình bay biến
Không làm chứng tình đôi!
Thì thôi vàng cánh lá
Reo khúc hát yêu người
Ửng hồng đôi má thắm
Ngất ngây tình men say!

*
Tang thương ngày tháng ấy
Oan khiên bao đắng cay!
Nộ cuồng cơn bão dữ
Cuốn vạn đời xa bay!
Bao năm rồi tôi hỡi?
Thu phong lá rơi đầy
Xạc xào thu cô lữ
Cố lý sầu khôn nguôi!

*
Em bây giờ có lẽ
Hết còn tuổi dại khờ
Ta bây giờ cũng thế
Tóc sầu theo nắng mưa
Em bây giờ có lẽ
Trơ lưng khổ nắng đời
Ta bên trời lận đận
Xứ người nát mộng thôi!

*
Bao năm rồi tôi hỡi?
Thu lại về hôm nay!
Cũng chiều nghiêng hoa nắng
Cũng lá vàng chao bay
Nhưng đâu hồng má thắm?
Chim mừng hót trên cây?
Đâu phiến môi ngây dại?
Dâng hiến tình men say
Đâu lời yêu thủ thỉ?
Chỉ tiếng thu thở dài!

*
Ta cách gì có thể
Quên nhớ chiều thu xưa?
Làm sao mà có thể?
Quên bờ môi dại khờ!
Chiều vườn thu xứ lạ
Lữ thứ buồn thiết thê!
Thu nơi nầy sao thế?
Thu phong lạnh buốt hồn!
Ta bây giờ sao thế?
Thấy đời toàn hư không!
 
                   Nguyên Lạc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét