MẮT THIÊN DINhững buổi sáng tôi ngồi đợiQuen thuộc hạt sương vươngTrên thảm cỏ cũDấu tích một bước chânPhía hoàng hôn chói đỏTôi vẫn thường mường tượngNhững đôi cánh thiên di bay mê mảiCó thể nào chúng đang thực hiện cuộc di cư khỏi hệ mặt trời?Trong âm vang sâu kínĐám ngôn ngữ réo gọi nhau loạn xạMở ra tầng tầng tiềm thứcNhững liên kết không theo thứ lớpTrò chơi của huyễn ảnhDựng lên vở kịch cuộc ngườiĐôi khi thèm một sự ra điKết thúc một vở tuồng bỏ lửngNgày mai và ngày kiaNhòa dấu vết những mặt người vô tíchCần một điểm dừng ngưng cuộc tái sinhTa hèn nhát trước một thế giới đầy bất an nghi ngạiNhững bình minh và hoàng hôn ở lạiMắt thiên di rơi ngấn lệ buồn...TỊNH BÌNH(Tây Ninh)
Thứ Bảy, 26 tháng 8, 2023
MẮT THIÊN DI – Thơ Tịnh Bình
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét