CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2022

THƠ 123 CỦA TRẦN MAI NGÂN

   


**CHO EM XIN MỘT LẦN ĐƯỢC SỐNG
 
Sống cho riêng mình theo lý lẽ con tim
Không vì mọi thứ buộc dìm nhịp đập
 
Cứ thổn thức khẽ khàng duy chỉ tình yêu
Tồn tại hay huỷ diệt - lòng tốt ít hay nhiều
Em cũng chỉ xin một lần được sống!
 
 
**TÔI NGỒI BÓ GỐI HỎI TÔI ĐÂU RỒI
 
Phía sáng tối mải mê rong ruổi
Lòng không nắng, không mưa - đủ vừa đau tủi
 
Phận người loay hoay trước những đong đo
Làm sao dò hết lọc lừa
Tôi hỏi tôi - thiện lương còn có mặt…
 
 
**TÔI ĐÁNH RƠI MÌNH HÔM QUA
 
Giữa đường hoa thảm cỏ
Ngọc ngà tuổi ngây thơ
 
Tôi đánh rơi mình hôm nay
Bốn mùa phôi phai Xuân Hạ Thu Đông
Rồi - tôi nhặt lại bóng mình như không!
 
 
**BUỔI SÁNG SOI GƯƠNG…
 
Người đàn bà đêm qua mất ngủ
Mắt thâm quầng những vết lo âu
 
Đôi môi cười, nụ cười xa vắng
Chuyện hôm qua đã ở lại hôm qua
Tô môi son đỏ thắm không để nhoà…
 
 
**CÁNH CÒ BAY MỘT MÌNH LÀ MẸ
 
Bão giông nào cũng bất chấp đường về con
Yêu từ khi còn phôi thai giọt máu
 
Ngày mai, ngày mốt… ngày kia nữa
Sẽ đến lúc đôi cánh không thể bay
Con đừng khóc thân Cò vừa lạc bão…
 
                                Trần Mai Ngân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét