CÁM ƠN CÁC BẠN ĐÃ GHÉ THĂM, ĐỌC VÀ GHI CẢM NHẬN. CHÚC CÁC BẠN NĂM MỚI NHÂM DẦN 2022 THÂN TÂM LUÔN AN LẠC

Thứ Sáu, 16 tháng 12, 2022

HẠT MƯA THƠM, THÁNG MƯỜI HAI – Thơ Nguyên Lạc


   


HẠT MƯA THƠM
 
1.
Còn nhớ không em cơn mưa ngày nào?
Góc phố ướt mưa nép chặt bên nhau
Những hạt mưa thu lăn tròn trên má
Hạt ướt môi trầm thơm ngát nôn nao
 
Ta lỡ uống mưa nồng nàn môi đó
Nên phải một đời nhớ nhớ thương thương
Lỡ uống hạt mưa ngọt ngào con gái
Nên suốt một đời vương vấn vấn vương!
 
2.
Hạt lạnh mưa ngoài không là hạt nhớ!
Hạt lạnh phố người đâu phải hạt thương!
Mơ mưa thu rơi phố đêm ngày đó
Hạt lăn môi người ta uống mùi hương
 
Có phải không em môi tình mưa đó
Không phải là mơ có phải vậy không?
Không phải ảo mong nụ hôn góc phố
Ta uống men tình ngây ngất trăm năm
 
3.
Không hạt mưa nào có thật sao em?
Mưa mơ môi tình ngọt mật ngày nào
Đâu góc phố đêm thân run bối rối?
Đâu lạnh mưa đời môi ấm tình nhau?
 
Ôi hạt mưa xanh môi hương quyến luyến
Hạt thơm môi người hạt nhớ thiên thu!
 

THÁNG MƯỜI HAI
 
Trời chuyển mùa sáng nay cóng lạnh
Tháng mười hai! Cây tiếc lá rũ buồn
Tháng của nhớ nhung. Tháng của bâng khuâng
Ta nghe tiếng thở dài từng cánh gió!
.
Tháng mười hai! Ta mơ về phố nọ
Cùng bên ai hoa nắng lụa cúc vàng
Trời phương ấy vẫn thắm màu môi đỏ?
Mây vẫn hờn nhung tóc xõa thu sang?
 
Tháng mười hai! Rồi sẽ tuyết băng!
Sao không mãi thu? Mùa thu vườn cũ
Tiếng lá xạc xào, môi ngoan hé nụ
Tháng mười hai về giết chết vàng thu!
 
Tháng mười hai! Trời đầy những âm mưu
Bông tuyết trắng thập thò người có biết?
Trời có lạnh sầu mới thêm thê thiết
Tháng mười hai trời thức muộn mắt quầng
 
Tháng mười hai! Trời phương đó lạnh không?
Trong sương khói hình như em tóc xõa
Thời ngu dại dĩ nhiên tình đổ vỡ
Tình đầu nào người hởi chẳng phù du?
 
Tháng mười hai cây rũ khóc sa mù
Ta cũng rũ nặng phiến sầu ngày cũ
Tình không thể nên tự lòng phủ dụ
Tình không thành dĩ nhiên nhớ thiên thu!
 
                                            Nguyên Lạc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét