RỪNG XANH CHUYỂN LÁTrời lành lạnh làm tơ Thu tạo kénsợi óng vàng ánh rải khắp không gian,đã qua chăng mùa Hạ khô khốn khổđể Ve sầu chết điếng chẳng kêu than.Con Nai trốn trong cánh rừng kiệt quệthiếu lá non để nhấm nháp qua ngày,gốc củi cháy lem nhem như vàng mãđể Thổ thần, lơ láo ngược xuôiHắc xì hơi, mơ tưởng hương Cốm mớichuyện ngày xưa, nuốt nước bọt, bây giờ.Thu đạp lávàng,rụng,ngơ ngẩn,chơ vơ.Lê Phước Sinh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét