Đêm Thất Tịch năm nay không có mưa rấm rứt. Ngưu Lang và ả Chức không khóc nên không mưa?
Hay câu chuyện ngày xưa thời này hết tái diễn? Uổng công lao cầu nguyện Mỗi-Năm-Gặp-Một-Lần.
Mỗi người nửa con trăng... anh chị ngồi cầm cắn. Sông Ngân Hà bạc trắng giữa hai bờ nước trôi!
Vầng trăng để trên môi. Nước mắt để trong mắt. Bếp khuya trần gian tắt. Cờ lấp ló ngôi sao...
Bầy quạ trốn ở đâu? Chúng đã lao xuống nước? Sập chăng cầu Ô Thước? Gãy chăng khúc Đoạn Trường?
Uổng chín nhớ mười thương!
Uổng Đông Đoài mong ngóng!
Hỡi sông Ngân gợn sóng, hát đi bản Tình Ca!
*
Xưa sau vẫn Sơn Hà mà bậu ta cát bụi! Đừng hỏi sao nông nỗi bởi đó là câu thơ...
Mà Thơ là giấc mơ như cơn mưa-không-nước chúng ta không nghe được tiếng buồn đang đi qua...
Trần Vấn Lệ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét