CÕI LẶNGIm hơi cõi lặng mông mênhTiếng gà gọi sáng vang lên đỉnh ngàyCàn khôn như tỉnh như sayCông phu sớm... hồi chuông lay giấc thiền...Nghe từng hơi thở uyên nguyênDẫn ta vào mộng như nhiên ban đầuVẳng trong tàng thức chìm sâuMột bờ sương khói phơi màu trăng xưaĐợi người... Người tỏ lối chưa?Sông mê bao lượt đò đưa phận đòMùa đi lá rụng nằm coBay im một nắm tàn tro cuối chiều...TỊNH BÌNH(Tây Ninh)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét