THU VỀSáng nay thu về se lạnhSương buồn lay động hồn thơThu ơi về chi thu hỡi?Cho người lữ khách thẫn thờ!Sáng nay thu về se lạnhVội vàng dệt mấy vần thơMơ người tôi thương tôi nhớHương thơ như hương cà- phêĐánh thức người xưa tôi mơUống đi! Uống đi em nhé!Uống đi ngào ngọt giọt thơUống đi! Uống đi em nhé!Uống luôn vị đắng cà- phêTình nào mà không cay đắng?Yêu nào mà không đam mê?Buồn nào mà không, khi vắng?Thu nào mà không thiết thê?Sáng nay thu về se lạnhHồn người viễn xứ vấn vươngDĩ nhiên nỗi niềm cô quạnhNhớ thương thương nhớ cố nhânSáng nay thu về se lạnhMùa thu lại một mùa thuSương mù ôm vàng lá úaNghe hồn quá đỗi hoang vuLam không trắng mây lữ thứMây bay miên viễn xa bay!Phôi pha khóc màu quá khứThời gian có đợi chờ ai?Sáng nay thu về se lạnhBên trời sương khói phôi phaiMột người mắt đầy vời vợiDõi nhìn vàng lá chao bay!Sáng nay thu về se lạnhSao dưng mắt bỗng cay cay?Lại thêm một mùa thu nữaLại thêm những tiếng thở dài!Nguyên Lạc
Thứ Sáu, 8 tháng 10, 2021
THU VỀ – Thơ Nguyên Lạc
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét