Tâm Nhiên qua nét vẽ của Trịnh Tài
GIỮA HOANG VẮNG TỊCH
LIÊU
Đến Hàm Tân vòng lên
Sông Phan đó
Qua dốc đồi là tới Thiền
viện đây
Trúc Lâm Chánh Thiện nằm
cô tịch
Giữa rừng hoang rú dại
khuất xa này
Dừng vó ngựa lúc trưa
vàng nắng lượn
Vườn thanh long đầy hoa
trái đung đưa
Suối hát chim ca hòa hợp
tấu
Bản Chơn Không Diệu Hữu
tối thượng thừa
Lời vô thanh mà nghe
nhiều diệu dụng
Tỏa ra từ nguyên khí của
gia phong
Vân Thủy Thiền Tâm ngồi
thưởng thức
Cung đàn ngân Bất nhị
thẳm sâu lòng
Lòng như nước ngược
xuôi chi cũng được
Buông hết rồi hư vọng
những khen chê
Khi vầng trăng chiếu ồ
cảm ngộ
Thấy bản lai diện mục vẫn
cận kề
THƠ ĐỌC SAU KHI ĂN CƠM
CHAY
Mỗi ngày hai bữa cơm
chay
Ăn vào để sống trọn đầy
lạc an
Cơm là thuốc bổ vô vàn
Nước là thần dược xóa
tan não phiền
Mỗi hạt gạo đều thiêng
liêng
Mỗi giọt nước đều nhiệm
huyền nghĩa chân
Nên xin cảm tạ vô ngần
Công trời ơn biển tri
ân tận cùng
Ăn rồi uống nhẹ thung
dung
Nguyện yêu thương hết
muôn trùng chúng sinh
Từ hữu tình đến vô tình
Đã nuôi dưỡng chút thân
linh động này
TẬP CHẾT
Suốt tháng giêng ẩn
mình trong rừng núi
Coi như mình tắt thở lặng
nằm khan
Chết một trận ném thân
vào ngọn lửa
Đốt thành tro cháy rụi
rã rơi tàn
Là chết hết mọi quỷ ma
hạ liệt
Tuyệt mong cầu dứt nghiệp
vọng kéo lôi
Bao khổ lụy mang mang sầu
thiên cổ
Cũng chết đi thực sự “cái
tôi” rồi
Đã chết tiệt những âm u
ngu xuẩn
Những dục tham đố kỵ
ghét sân si
Tập chết thử một phen
dài… sống lại
Tái sinh trên bình diện
rất tân kỳ
Tâm Nhiên
(Thiền viện Trúc Lâm
Chánh Thiện 3. 3. 2019)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét