Nhà báo Võ Đắc Danh
Cả đời tôi chưa bao giờ làm nổi một câu thơ, vậy mà có lần tôi "bị" nổi tiếng với một bài thơ. Đó là giữa năm 2008, trên mạng Yahoo 360 xuất hiện và lan truyền một bài thơ của Võ Đắc Danh:
TỪ SÔNG CỬA LỚNTa cũng gầy như con sóng buồn rầuNhư trái mắm rơi không bám vào đâuDạt từ sông lớn trôi ra biểnRửa mục theo con sóng bạc đầuTa như dừa nước trôi lênh đênhTrôi lặng thinh cuối bãi đầu ghềnhThôi thì cho hết đời phiêu bạtBốc hơi vào ngọn gió không tênTa cô tịch như cánh cò gầyBãi bùn thấm hết cả cánh bayChiều lên nước xuống, sầu kêu khảnMột chấm than buồn lấm cả mây....Khi không chợt nhớ cô bán quánVừa quậy cà phê vừa ca cải lươngNgã ba ven sông nghiêng chùm bình bátÁo bà ba đỏ một sắc bông hườngTa ngán ngẩm những ghế bàn đỏm dángNhững quán "rương cầm" Phú Quang phát chánMùi Tây giả cầy.......Ta quảy ba lô về phía ấyNgó mù u buồn rụng sông đầyTa quảy ba lô đi thôiLục bình đợi đó hãy khoan trôiGặp ta thì nở bông tim tímRồi sẽ chào nhau theo nước xuôi...
Trong một ngày, tôi nhận không biết bao nhiêu là cuộc gọi và tin nhắn của bạn bè khắp nơi, vừa ngạc nhiên, vừa khen ngợi bài thơ. Nhà thơ Chim Trắng gọi: "Đù, mầy làm thơ quá hay mà tới giờ tao mới biết. Đang ở đâu đó, ra 81 Trần Quốc Thảo nhậu chơi, anh em đang nhậu và đọc thơ mầy nè".
Anh Bùi Thanh bên báo Tuổi Trẻ gọi:
"Bài thơ hay quá, mà ông có tâm sự gì mà muốn bỏ SG về quê vậy cha nội ?". Nhà thơ Trương Vĩnh Tuấn, phó TBT báo Văn Nghệ gọi từ Hà Nội:" Chú mầy làm thơ hay đấy, anh đăng trên Văn Nghệ Trẻ nhé".
(Có lẽ cái giá mà ông phải trả cho sự vu khống ấy là, mấy năm trước, trên một diễn đàn, ông Nguyễn Xuân Phúc trích đọc bài thơ Quê Hương của ông mà giới thiệu "Tác giả là nhà thơ Giang Nam ở Khánh Hòa", hehe, đáng đời chưa)
Võ Đắc Danh

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét