Nhà thơ Trần Mai Ngân
NGƯỜI ĐÀN BÀ THÁNG CHÍNChào tháng Chín nồng nàn hương biểnNgười đàn bà đi về phía không anhKhông gian lạ và những âm thanhTrong gió, trong tiếng sóng và trong tận cùng tuyệt vọng...Ở đâu, tìm đâu những ngày hoa mộngChẳng để làm gì chỉ để cố quên điNgười đàn bà tháng Chín khép đôi miGiọt nước mắt lăn tràn lên má thắmTháng Chín về mà sao xa thăm thẳmMột nghìn trùng một ngăn cách ngày xưaMiên man nào... miên man mãi nụ hôn trưaNgười đàn bà khuỵu xuống... dấu chân trần bấu sâu vào cát...Tháng Chín biển vỡ oà trong cơn khátÁo mỏng khăn voan tất cả lạnh lùngNgười đàn bà cố níu kéo tương phùngNhưng như nước... trôi qua bàn tay lạnhTháng Chín ơi... về đâu không bất hạnhMột cuộc tình cứ thế mãi mong manhBiển nghìn năm con sóng khát an lànhSao thương quá người đàn bà tháng Chín!Trần Mai Ngân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét